Tình Ái Cháp 2 (truyen sex 18+)
Tên đệ tử Sumo chưa kịp làm gì thì Lợi đã chạy tới, chụp vội mâm trái cây trên bàn thờ ném thẳng vào người hắn ; như một con thú hoang điên cuồng bị vuột mất con mồi, hắn vùng chạy ra nhà sau rồi nhanh chóng chạy trở lên với một con dao Thái lan cán vàng nhọn hoắt trên tay. Đương nhiên, lúc này dù cho có là Võ Tòng đả hổ đi nữa thì Lợi cũng không thể nào bình tĩnh nổi để mà đương đầu với hắn, nó chạy vòng vòng trong gian nhà còn thằng Sumo cứ cầm dao rượt nà theo sau. Từ nãy đến giờ, lão thầy Bảy vẫn cứ cố nhưng không thể nào rút chân ra khỏi chổ ván sụp vì lão bị kẹt luôn cả đầu gối ở dưới đó nên lão yên vị tại chổ để chờ thằng Sumo đến cứu ; thấy đệ tử mình rượt thằng nhóc chạy có cờ, lão phụ họa :
- Đâm chết nó đi, đừng để cho nó sống!
- Đâm chết nó đi, đừng để cho nó sống!
Thật là ông trời có mắt, đối với những kẻ bất lương buôn thần bán thánh thì không thể có con đường sống cho chúng! Tên Sumo đang chạy bất chợt bàn chân hắn đạp phải một trái cam và mất đà, ngã chúi về trước đè lên người lão sư phụ ; con dao trong tay hắn vô tình xọc trúng ngay vào ngực lão khiến lão rống lên một tiếng chẳng khác con heo bị chọc tiết rồi im bặt. Tên đệ tử Sumo cũng la làng như vừa mới bị trời đánh, hoảng hồn ngồi nhỏm dậy, chết trân lặng cả người nhìn chòng chọc vào lão sư phụ ; trong khi đó, Lợi chẳng màng đến chuyện gì xảy ra cả, chỉ bước tới một bước lượm cái phong bì tiền dì Út Ngự nó cúng khi nãy nằm trên sàn mà nó chợt nhìn thấy rồi quay lưng phóng qua cửa sổ. Xuống hết cầu thang đến mặt đất, ngồi lên yên chiếc xe máy, tra chìa khóa vào ổ công tắc rồi nổ máy, dì Ngự vừa ngồi lên sau là nó nhanh chóng phóng vụt đi ; nó chẳng hề nói gì cả mà chỉ yên lặng lắng nghe tiếng đập thình thịch của con tim nó khi có thể nói là mình vừa mới thoát khỏi cảnh nghìn cân treo sợi tóc. Thật tình mà nói, lúc này nó không dám mường tượng lại khung cảnh hãi hùng ban nãy trong căn nhà lão thầy pháp. Nó thấy rõ ràng là tên Sumo té xấp lên người lão và con dao trong tay hắn đâm trúng ngực lão rồi sống chết thế nào không rõ nhưng tình hình như vậy, e là khó sống. Ngồi sau lưng thằng cháu, dì nó cũng không nói năng chi cả mà cứ nhăn mặt thở hắt ra từng hơi dài. Tuy trời tối nhưng nhờ xe Honda có đèn chiếu sáng nên Lợi phóng xe chạy bạt mạng chở dì nó chẳng mấy chốc đã ra khỏi đường lô cao su và thay vì rẽ phải, nó lại quẹo trái thành thử ra chạy gần nữa tiếng đồng hồ sau, khi thấy hai bên đường sao lại cây cối um tùm thì nó mới hay là nó đã lạc đường.
- Chết rồi dì ơi! Bị lạc đường rồi, làm sao đây dì?
- Chết rồi dì ơi! Bị lạc đường rồi, làm sao đây dì?
Trong lúc dì Út Ngự cũng đang bối rối, chưa biết liệu lẽ nào cả thì xe chạy trờ đến một căn chòi vách đất mái lá lụp xụp bên đường le lói ánh đèn dầu.
- Dì ơi, có nhà kìa, mình hỏi thăm đường đi dì!
- Nè, vào đây nếu thấy tiện thì hai dì cháu xin ngủ lại qua đêm đến sáng hẵng về cho khỏe người lại sức. Trời tối như thế này, chạy xe rất nguy hiểm. Thoát được chổ ma quái kia rồi chẳng biết là có chuyện gì nữa không? Cháu nhớ đừng có kể lại chuyện ban nãy nghe chưa?
- Dì ơi, có nhà kìa, mình hỏi thăm đường đi dì!
- Nè, vào đây nếu thấy tiện thì hai dì cháu xin ngủ lại qua đêm đến sáng hẵng về cho khỏe người lại sức. Trời tối như thế này, chạy xe rất nguy hiểm. Thoát được chổ ma quái kia rồi chẳng biết là có chuyện gì nữa không? Cháu nhớ đừng có kể lại chuyện ban nãy nghe chưa?
Nghe lời dì, Lợi quành tay lái xe vào sân căn chòi rồi tắt máy, không quên nhìn đồng hồ thì thấy đã gần chín giờ đêm. Tuy tiếng xe nó nổ cũng không có gì là inh ỏi nhưng cũng đủ đánh thức người trong chòi. Có tiếng một người đàn bà giọng Quãng Ngãi vọng ra :
- Ai vậy?
- Dạ, tụi cháu đi thăm bà con bị lạc đường. Vậy nhờ bác cho tụi con ngủ nhờ một đêm ạ! – Dì Út Ngự đáp.
- Ai vậy?
- Dạ, tụi cháu đi thăm bà con bị lạc đường. Vậy nhờ bác cho tụi con ngủ nhờ một đêm ạ! – Dì Út Ngự đáp.
Có tiếng lịch kịch rồi cánh cửa chòi xịch mở ra, một bà trạc tuổi chừng 55-56 với khuôn mặt tuy nhăn nheo, đen đúa nhưng hiền lành, phúc hậu cầm cây đèn dầu nhỏ bước ra. Theo sau bà là một chị gái cỡ 25-26 tuổi và chắc chắn đó là con gái bà vì khuôn mặt hai người giống nhau như khuôn đúc. Họ ân cần, đon đả mời dì Ngự và Lợi vào chòi ; chòi tuy nhỏ nhưng bên trong cũng không đến nỗi chật hẹp cho lắm, mé bên tay trái có một khoảnh trống hình chữ L, chị gái ra dấu chỉ Lợi dắt xe máy để vào chổ đó. Bên trong có một gian buồng vách ghép lại bằng những thân tre đập dập, ngoài có một chiếc giường gỗ nhỏ buông mùng và một cái bàn tròn với hai ba chiếc ghế đẩu. Bà chủ nhà rót nước trà nóng từ chiếc bình tích trên bàn ra hai cái ly mời hai dì cháu. Bà nói :
- Hai người là mẹ con hả?
- Dạ không, dì cháu ạ!
- Tưởng là hai người đến nhà lão Bảy thầy pháp chứ? Dân ở đâu thì chẳng biết chứ người vùng này, già trẻ lớn bé ai nấy đều rành rõi cái bọn mê tín lừa đảo đấy. Đàn ông vào đó thì chỉ mất tiền thôi chứ đàn bà cỡ như cô thì ngoài tiền ra, còn mất cả cuộc đời nữa là. À mà quên, hai dì cháu dùng cơm chiều chưa? Hai người dùng đỡ mì tôm nghe!
- Hai người là mẹ con hả?
- Dạ không, dì cháu ạ!
- Tưởng là hai người đến nhà lão Bảy thầy pháp chứ? Dân ở đâu thì chẳng biết chứ người vùng này, già trẻ lớn bé ai nấy đều rành rõi cái bọn mê tín lừa đảo đấy. Đàn ông vào đó thì chỉ mất tiền thôi chứ đàn bà cỡ như cô thì ngoài tiền ra, còn mất cả cuộc đời nữa là. À mà quên, hai dì cháu dùng cơm chiều chưa? Hai người dùng đỡ mì tôm nghe!
Hai dì cháu ăn cơm chiều sớm lại vừa trãi qua một trận hồng thủy thập tử nhất sinh, nay nghe bà chủ nhà mời là cả hai đều cảm thấy đói bụng ghê gớm. Sẵn trong chòi có nước nóng bình thủy nên chị gái con bà chủ trong tích tắc đã nấu xong hai tô mì có đủ hành, ớt bốc khói nghi ngút. Không hề khách sáo chi cả, hai dì cháu ngồi ăn mì ngon lành tưởng chừng như từ trước đến giờ chưa hề được ăn mì tôm lần nào. Vừa ăn, dì vừa hỏi chuyện :
- Thưa bác, vùng này gọi là chi vậy bác?
- Ở đây thuộc xã Bình Châu nhưng chỉ cách khoảng 15 phút đường rừng là qua đến tỉnh Bình Thuận rồi đấy. Hai dì cháu người Bà Rịa à?
- Dạ không, người Sài Gòn ạ!
- Thưa bác, vùng này gọi là chi vậy bác?
- Ở đây thuộc xã Bình Châu nhưng chỉ cách khoảng 15 phút đường rừng là qua đến tỉnh Bình Thuận rồi đấy. Hai dì cháu người Bà Rịa à?
- Dạ không, người Sài Gòn ạ!
Nghe dì Út Ngự nói chuyện, Lợi nhận thấy dì quá ư là cẩn thận bởi lẽ dì giấu rất kỹ tung tích, gốc gác của mình. Ăn xong, ngồi nói chuyện một lát thì hai dì cháu bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài ; chị gái vội mời hai dì cháu vào ngủ trong buồng còn chị ra ngoài ngủ chung với mẹ. Bên trong gian buồng là một chiếc divăng khá rộng, trải chiếc đệm cũ phủ lớp drap trắng ngã màu cháo lòng dằn một cái mùng tuyn màu xám, có một cái gối ôm và một cái mền màu cứt ngựa. Cởi xong chiếc quần tây xanh ra mắc lên cọc mùng, Lợi vén mùng leo lên divăng nằm ở mé ngoài, còn dì Út Ngự đã lên nằm trước ở mé trong. Ở đây, không khí hơi lành lạnh tạo cảm giác cho con người thật dễ chịu, thật dễ dàng đi vào giấc ngủ an lành. Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, hai dì cháu chợt choàng tỉnh vì nghe có tiếng xe máy chạy vào sân chòi. Tiếng người nói qua nói lại lao xao giọng Quảng thật khó nghe, tiếng được tiếng mất, dì Út Ngự và Lợi không rõ là chuyện gì. Lát sau, bà chủ nhà vào buồng báo tin là bà và cô con gái phải về nhà trong xã để đưa ông chồng bị cao huyết áp vào bệnh viện, hai dì cháu cứ việc ngủ ngon ở đây rồi sáng mai trước khi đi về chỉ việc khép cửa chòi lại là được, vùng này có bộ đội dân quân đi tuần thường xuyên nên an ninh rất tốt, chẳng có gì phải sợ cả. Mọi người đi rồi, Lợi bước ra ngoài chốt cửa lại rồi vặn nhỏ ngọn đèn dầu lớn đặt trên bàn tròn ; nó trở vào buồng và nhẹ nhàng nằm xuống cạnh dì Út Ngự. Lúc này, dì mới lên tiếng :
- Nè cháu, hồi nãy cái lão già dê với thằng mập bị sao mà khi dì bước xuống khỏi cầu thang là nghe chúng la làng chói lọi vậy?
Lợi lựa lời kể lại cho dì nghe hết sự tình xảy ra tại căn nhà của lão Bảy thầy pháp, nghe xong dì chép miệng nói giọng ngao ngán :
- Âu cũng đều là do bọn chúng tự chuốc lấy mà thôi, chứ chẳng hề có ai hại chúng cả. Dì cũng vậy, cứ tin vào ba cái tụi đồng bóng bói toán riết rồi tiền mất tật mang. Từ ngày này trở đi, dì sẽ không bao giờ đi coi bói xem thầy nữa đâu.
- Hồi nãy, cháu có lượm lại được cái phong bì tiền của dì. Cháu cất trong túi quần dài đấy, sáng mai cháu sẽ đưa lại cho dì.
- Nè cháu, hồi nãy cái lão già dê với thằng mập bị sao mà khi dì bước xuống khỏi cầu thang là nghe chúng la làng chói lọi vậy?
Lợi lựa lời kể lại cho dì nghe hết sự tình xảy ra tại căn nhà của lão Bảy thầy pháp, nghe xong dì chép miệng nói giọng ngao ngán :
- Âu cũng đều là do bọn chúng tự chuốc lấy mà thôi, chứ chẳng hề có ai hại chúng cả. Dì cũng vậy, cứ tin vào ba cái tụi đồng bóng bói toán riết rồi tiền mất tật mang. Từ ngày này trở đi, dì sẽ không bao giờ đi coi bói xem thầy nữa đâu.
- Hồi nãy, cháu có lượm lại được cái phong bì tiền của dì. Cháu cất trong túi quần dài đấy, sáng mai cháu sẽ đưa lại cho dì.
Cả hai dì cháu ban nãy đều ngáp ngắn ngáp dài nhưng do người thân bà chủ nhà chạy xe đến làm hai người tỉnh giấc đến tận bây giờ vẫn chưa thấy buồn ngủ. Đêm càng về khuya, không gian càng tĩnh mịch vắng lặng ; nơi đây, ngoài căn chòi này ra thì ở phía trong cũng có nhiều nóc chòi nữa nhưng mỗi cái đều cách xa nhau trên dưới 200m. Bầu trời không trăng không sao, tối mịt tối mù như đang lắng đọng một nỗi buồn man mác từ cõi hư vô nào đó. Nằm trên divăng, dì Út Ngự và Lợi yên lặng lắng nghe tiếng côn trùng rỉ rả, tiếng giun dế khe khẽ rì rào như một bản tình dạ khúc sâu lắng của đêm trường. Dì Ngự bỗng nhiên lôi thằng cháu dì ngồi dậy, dì nói :
- Dì mỏi hai vai quá, cháu bóp cho dì đi!
- Dì mỏi hai vai quá, cháu bóp cho dì đi!
Dì quay lưng về phía Lợi, còn nó thì hăng hái lần hai bàn tay lên nắn bóp hai bờ vai dì để cho dì giảm bớt cảm giác nhức mỏi. Không hiểu sao lúc này, mùi dầu thơm quyện lẫn mùi xà bông Dove và mùi da thịt đàn bà từ nơi mái tóc dì, thân thể dì lại nhẹ nhàng len lỏi vào khứu giác nó đến tận tâm can nó khiến cho bỗng dưng nó cảm giác được cơn kích thích, hưng phấn, thèm muốn xác thịt một cách lạ lùng. Từ ngày lẹo tẹo với chị Thúy chăn bò đến nay đã hơn tháng tròn, nhục dục lại trỗi dậy ngay bên cạnh người dì xinh đẹp, đầy quyến rũ, tuy biết đây là chuyện tội lỗi loạn luân không nên nhưng nó vẫn không sao tự kiềm chế được chẳng khác gì nó đã uống vào cơ thể một liều độc dược cực mạnh. Hơi thở nó càng lúc càng mạnh dần lên liên tục phà vào gáy dì khiến dì bất giác rùng mình mấy lượt. Nó lên tiếng :
- Dì ơi, dì lạnh à?
- Dì ơi, dì lạnh à?
Dì lắc đầu, dường như dì đã biết là thằng cháu dì đang bị chất độc gợi tình dày vò và chất độc ấy từ từ ngấm dần ngấm dần vào người dì qua hai bàn tay nó rà tới rà lui nơi vai, nơi cổ dì. Chính men tình cũng giúp cho nó cảm nhận được điều này nên không cần phải xin phép xin tắc, nó nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên vầng gáy trắng ngần của dì. Dì Út Ngự không hề ngạc nhiên vì hành động bất chợt của thằng cháu vì dường như dì đã tiên đoán trước là nó sẽ có hành vi như vậy đối với dì ; thân thể dì run lên từng đợt chẳng khác người bị lên cơn sốt rét. Đầu dì cứ liên tục cúi xuống rồi ngửa lên và chỉ một lát sau thôi là ngửa hẳn lên luôn, khi ấy đôi môi tham lam của nó đã bắt đầu hôn nhẹ lên mái tóc dì mềm mại, óng ả, mượt mà, thơm tho. Hai vành môi nó hôn hít đã đời mái tóc người dì rồi từ từ lần xuống khẽ liếm lên màng tang trái dì, còn bàn tay phải nó nhẹ nhàng nâng đầu dì qua trái và hôn tiếp lên vầng trán cao và đôi mắt đen láy đẹp thần sầu quỷ khóc. Từ đây, nó hôn xuống cái sống mũi cao và gò má trái bánh bầu phinh phính, mịn màng nơi khuôn mặt tròn vành vạnh như vầng trăng ngày rằm của dì Út Ngự. Cách đây mười bảy năm, dì từng nựng nịu hôn khắp khuôn mặt sổ sữa của nó và nay, đúng mười bảy năm sau, đến phiên nó hôn trả lại lên gương mặt dễ thương, khả ái của dì. Sau một tiếng rên khẽ trong miệng rồi hình như đôi môi dì mấp máy gọi tên Lợi thì phải, dì xoay hẳn cả người lại đối diện với nó và sau khi nhìn nhau trong giây lát, hai dì cháu không nói chi cả chỉ lẳng lặng hôn vào má, vào mũi nhau một cách tự nhiên, thoải mái.
Với nhịp tim hai người càng lúc càng tăng mạnh dần lên, men tình cũng mỗi lúc thêm sôi sục, nóng bỏng trong cơ thể hai dì cháu ; không gian vắng lặng, tĩnh mịch, không hề có lấy một bóng người trong căn chòi mái lá vách đất nơi một vùng quê xa lạ chính là tác nhân chính yếu khuyến khích, lôi cuốn cả hai dò dẫm cùng nhau bước vào cõi tình hoan lạc nhục dục. Nước bọt từ nơi khóe miệng hai dì cháu không ngớt tứa ra làm bết dính chèm nhẹp khắp khuôn mặt hai người và những nụ hôn của dì Út Ngự cũng như thằng cháu dì thật chậm rãi, từ tốn tuy cả hai đều háo hức, phấn khích một cách điên rồ, cuồng loạn. Dì và Lợi ngồi đối mặt với nhau, hai cánh tay dì ôm vòng qua sau gáy nó còn vòng tay nó thì nhẹ nhàng luồng qua dưới hai nách xiết lấy tấm lưng thon thả, mềm mại của người dì xinh đẹp. Một tiếng sét ái tình vừa nổ vang lên trong cõi lòng, tận đáy con tim dì và nó ; đó cũng chính là lúc hai đôi môi nãy giờ đang chờ đợi, ngóng mong nhau ngượng ngùng, run rẫy gắn vào nhau rồi e thẹn, nhanh chóng rời khỏi nhau ra. Mỗi lúc miệng dì không gắn vào miệng nó thì hai đôi mắt lại đắm đuối, say sưa nhìn nhau không chớp trong khoảng thời gian trên dưới 30 giây rồi tiếp tục, hai đôi môi lại tự tìm kiếm gắn vào nhau ; cứ thế lại rời ra rồi gắn vào, hai khuôn mặt và hai mái đầu không ngớt nghiêng qua nghiêng lại như hoàn toàn mất hẳn điểm tựa, phải nương vào nhau trong nỗi niềm rạo rực, chao đảo, bồng bềnh. Rồi một lúc sau, chẳng biết là vào thời điểm nào mà hai đôi môi hai dì cháu không thể nào rời nhau được nữa mà cứ mở rộng miệng ra, môi quấn quýt lấy môi, lưỡi cùng đưa ra luồn sâu vào trong miệng xoắn xuýt lấy nhau với cảm giác phấn khích tột độ. Đó chính là nụ hôn đầu đời mà hai dì cháu đang lặng lẽ, say sưa trao cho nhau trong gian buồng nhỏ bé, ấm cúng.Vậy là tình yêu tội lỗi loạn luân đã thực sự chính thức xảy ra giữa dì Trịnh Nữ Hồng Ngự 40 tuổi và cháu ruột Nguyễn Hùng Lợi 17 tuổi và ở lứa tuổi tứ tuần, dì thừa hiểu như thế này là tự chà đạp lên lễ giáo gia phong cũng như luân thường đạo lý của tổ tiên ông bà. Dì phải công nhận là bản thân dì thiếu vắng tình cảm đã mười hai năm nay, đôi lúc dì mơ ước có được một mối tình nào đó để bù đắp cho dì những thiếu vắng mỏi mòn nhưng không phải là ước gì có nấy như thời cổ tích đâu ; mãi cho đến ngày hôm nay, tuy Lợi là cháu ruột dì nhưng dù gì thì nó cũng là một thằng con trai, một người khác giống với dì vả lại nó đã không màng hiểm nguy, xả thân cứu nguy cho dì thoát khỏi nanh vuốt bọn thầy pháp cô đồng nên đêm nay, chuyện cô đón nhận tình yêu của nó theo cô âu cũng là chuyện bình thường phải làm dù kinh thiên động đất, coi như thay lời cám ơn nó vậy. Nó cảm nhận được ở nơi đầu môi chót lưỡi của dì sao mà thật ngọt ngào, thơm tho, dễ chịu vô cùng và tuy là lần đầu tiên gần gũi yêu đương, ân ái với nhau nhưng cả hai dì cháu phong thái đều tự nhiên, dạn dĩ mặc dù vẫn còn có phần hơi e dè, ngượng ngùng. Lúc này đây, với những nụ hôn môi nồng nàn cháy bỏng, hai người cảm thấy mỏi mệt vì ngồi lâu trên giường nên đã cùng dìu đỡ nhau ngã người nằm xuống tấm đệm ấm êm ; căn chòi lá xa lạ bỗng chốc trở thành phòng hoa chúc và chiếc giường đệm lạ lùng lại là chốn uyên ương hạnh phúc của dì cháu hơn kém nhau những 23 tuổi. Gia đình người thân hai dì cháu bấy giờ dù cho có còn thức đi chăng nữa thì do họ ở quá cách xa hai người nên không thể nào biết được cả hai đang táo tợn dám loạn luân với nhau, chỉ có trời có đất cùng vạn vật trong đêm khuya lặng lẽ thao thức, bồi hồi chứng kiến mối tình tuyệt đẹp của hai dì cháu…
Ngay từ phút giây đầu tiên, khi nằm chụp lên trên người dì Út, nhất nhất mọi cử động của Lợi đều tỏ ra thật nhẹ nhàng, khéo léo, trân trọng từng ly từng tý vì nó sợ dì có cảm giác bị xúc phạm sẽ nổi giận thì nguy nhưng nỗi sợ của nó chỉ là mơ hồ, dì không những không hề giận dữ mà trái lại còn biểu lộ vẻ yêu thương, chìu chuộng nó tối đa. Sở dĩ như vậy vì đêm nay, thật là bất ngờ nó đã gãi đúng chổ ngứa của dì, đáp ứng được cái thiếu vắng xúc cảm dục tình trong cơ thể dì đang độ hồi xuân ; hai bàn tay dì không ngớt vò tới vò lui đầu tóc nó trong lúc nó mê mẩn hôn hít vầng cổ dì trắng bóc chẳng khác gì trứng gà lột. Lúc con người yêu nhau thì thân nhiệt mỗi lúc tăng cao làm cơ thể nóng bức không chịu được, nó ngồi nhỏm dậy lần hai bàn tay mở năm hột nút ốc nơi chiếc áo chemise trắng nó đang mặc ; hai cánh tay nó quặt ngược ra sau, cánh tay phải lần cởi ống tay áo trái khỏi cánh tay trái rồi ngược lại là cánh tay trái kéo ống tay áo phải ra ngoài cánh tay phải. Nó cẩn thận để áo nó lên mé đầu giường, cúi xuống ôm lấy dì tiếp tục cuộc tình và những nụ hôn đắm đuối, mê mệt lại kết dính hai đôi môi hai dì cháu vào với nhau. Bất chợt, hai bàn tay nó khẽ cử động, lần lên cởi mở từng hột nút nơi chiếc áo soa màu xanh dương của dì ; hột nút thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ tư rồi cuối cùng là hột nút thứ năm lần lượt bị bung ra. Động tác kế tiếp đó là đôi bàn tay lão luyện của Lợi khẽ mở rộng hai thân áo trước dì Út Ngự ra hai bên ; ngọn đèn dầu lớn đặt trên bàn gỗ ở gian ngoài mặc dù khi nãy nó đã vặn nhỏ lại nhưng giờ vẫn còn soi sáng vào đến tận gian buồng nên nó nom thấy rõ ràng phần trên thân thể dì thật đầy đặn, trắng ngần với những đường nét nở nang khêu gợi. Do nó từng làm tình, ân ái cùng cô Tình, người cô ruột ở Cẩm Đường nên giờ đây, thầm so sánh với cô Tình thì chắc chắn là dì Út có phần trội chút ít về nhan sắc cũng như thân vàng mình ngọc ; mặc dù dì lớn hơn cô Tình những hai tuổi nhưng nhìn dì có vẻ sắc nước, mặn mà hơn. Đôi mắt dì nhắm nghiền lại nhưng không phải là ngủ nên dì vẫn cảm nhận được là thằng cháu dì đang ngắm nhìn thân thể dì ; tuy đã luống tuổi lại có chồng có con nhưng dì vẫn cảm thấy ngượng ngùng, trơ trẽn vì dù sao đi nữa đây chính là lần đầu tiên gần gũi, chung đụng giữa dì và nó không hơn không kém. Hai bàn tay nó tiếp tục cởi hai vai áo dì rồi lần lượt tuột dần, tuột dần hai ống tay áo ra khỏi hai cánh tay nuột nà, trắng nõn của dì, hết cánh tay phải rồi đến cánh tay trái và sau đó, nó cẩn thận để chiếc áo dì lên đầu giường, cạnh chiếc áo chemise của nó. Khi thấy hai bàn tay nó lần xuống dưới lưng dì, biết ý dì vội nhỏm lưng lên một chút và thế là những ngón tay nó bắt đầu mày mò tháo hai cái móc thép nhỏ cài hai sợi dây chiếc nịt vú bằng thun voan trắng dì đang mặc ra khỏi hai cái khoen tròn.
Đón đọc Chap 3 tại truyenviet.pro kho truyen sex hay nhất cho mobile của bạn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét