Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Ngày Xưa Yêu Dấu Cháp 1 (truyen sex 18+)

Nhác thấy bóng T bước vào phòng quay roneo, tôi chặn hỏi luôn : sao chưa về đi còn nấn ná ở đây làm gì. T có vẻ giận, song vã lã : biết là thầy đang buồn nên nán lại nói chuyện một lúc cho thầy vui. Vả lại có về giờ này cũng chẳng có việc gì làm, ai nấy còn ở sở chưa về. Tôi vẫn chưa tha nên lại vặn hỏi : không có việc gì thì về sớm mà nghỉ, lo cho thằng cu con, cả ngày ở trường đã bận vã người, còn tự hành chi cho khổ.
Bấy giờ T tru dài mỏ ra mà lụng bụng nói : nghe tin thầy mới nhận giấy gọi nhập ngũ, biết thầy sắp đi, bị thay đổi lối sống ít nhiều cũng làm cho thầy băn khoăn, nên muốn ghé nói dăm điều, may ra giúp thầy đỡ lo. Chẳng những không có vẻ gì hưởng ứng, trái lại tôi còn nói bải buôi gọn lỏn : cám ơn, cô. T vẫn không quay lui, trái lại còn sán lại gần gạ gẫm : thầy để tôi quay hộ máy một lúc, thầy ngồi nghỉ, khi nào tôi về, thầy sẽ tiếp tục.
Tôi chưa kịp từ chối hay ngỏ ý thì T đã xăm xăm sấn sổ đến sát cạnh tôi. T giành lấy cái chốt quay, ấp tay lên lòng bàn tay tôi, cùng quay rào rào. Mùi mồ hôi nồng nồng, mùi da thịt đàn bà bốc lên trong căn phòng hẹp khiến tôi muốn choáng váng. Tôi định đẩy T ra, song chị đứng quá gần, nên tôi đâm rụt rè. Tôi biết chỉ cần huých nhẹ khuỷu tay thôi là tôi sẽ chạm ngay vào cặp vú to lềnh khênh của T.
Đó là điều tôi nhận thấy rõ ở T bất cứ lúc nào. Tôi vẫn hằng thầm nghĩ : người đâu chưa thấy dáng đã lù lù cặp vú lững thững đi trước. Nếu chẳng vì môi trường sư phạm cần phải giữ sự khép nép, hẳn có lúc tôi đã bờm xơm với T từ lâu rồi. Chẳng qua, tại năm nào T cũng sinh cháu, nên cặp vú lúc nào cũng ăm ắp sữa, vừa nặng vừa to.
Đã thế, cả ngày nó lại cương sữa, nên T cứ phải dùng cùi tay đè xoa ọp ọp, đôi khi sữa rịn làm ướt cả ngực áo. Tôi thường nói đùa trêu : sữa đâu mà lắm thế, đứa thèm ăn chả có, thì bỏ phí đi day cho nó ướt nhòe nhoẹt ra. T cười hắc hắc : chỉ nói tầm bậy, người ta cương sữa nhức muốn chết, còn trêu chọc.
Sở dĩ tôi dám bạo dạn nói cà khịa với T là vì hai chúng tôi cùng làm chung. T lĩnh phần thu ngân, còn tôi lĩnh việc đánh máy và in ấn bài học cho các thầy. Tôi làm việc này để kiếm thêm thu nhập, ngoai cái chân thư ký có lương tháng. Lắm khi vắng người, tụi tôi thường cà rỡn đùa nghịch bằng lời nói qua lại cho vui.
Có lúc tôi hỏi T : bà ham gì mà đẻ lắm thế, sáu mặt con rồi còn sòn sòn muốn thêm nữa. T có vẻ tâm sự : muốn hay chẳng muốn mà được à. Tôi định là một đằng, còn anh ấy là đằng khác. Cứ vì muốn kiếm thêm thằng cu nên anh ấy cứ ép mãi không tha. Tôi lại hỏi trêu : hai ông bà thật giỏi, chắc có lên lịch hẳn hoi hay sao mà cứ dịp hè mới đẻ, chẳng gây phiền hà cho nhà trường.
T cười hì hì : cơn lên thì có trời mới cản, song bá vơ sao lại trùng hợp nó ra thế, tôi có tài thánh gì đâu mà chọn đúng chu kỳ để sinh con. Vớ vẩn đến đây, tôi mới nhận ra T vẫn ôm lấy cườm tay tôi và cả hai cùng quay chung cái ma ni ven. Từng tờ giấy in trút ra đều đều, trong khi cái mùi tiết ra từ người T làm tôi vừa điếc đặc, vừa choáng váng, vừa ngây ngất.
Tôi nửa muốn buông tay ra, nhưng nửa lại cứ muốn được T ấp sát tay tôi quay, quay mãi. Chẳng những thế tôi còn muốn T dựa hẳn vào tôi để cho thân hình T chạm vào lưng, hông tôi, giúp tôi có một cảm giác êm ấm. Tôi cố tình nhích tới trước một chút, lôi T theo. Căn phòng càng tối mờ đi, tôi nghe hơi thở T càng mạnh, và người T càng lao chao.
Tôi nói cho có nói : mệt thì bỏ tay ra, cố chi cho mỏi và nhọc. T như không nghe mà còn tiến sát vào thêm. Bây giờ thì một chút quãng nhọn nơi đầu vú T đã ịn loáng thoáng vào khuỷu tay và chạm nhẹ vào lườn nách tôi. Tự dưng tôi nói ý kiến một cách lơ đãng : vú người ta thì mềm mà sao bà lại cứng như độn đá.
T bật cười dòn tan, chống chế : nào ai biết tại sao, nó cứng thì nó cứng, có muốn nó mềm cũng chả được. Nói tới đây, T ngập ngừng khựng lại, suy nghĩ một chút và ron rỏn tiếp theo : chỉ khi cho bé bú một lúc nó mới mềm đi, còn không nó cứng đanh, vừa nhức, vừa buốt kinh khủng. Tôi đùa dai hỏi tươm tươm : bé nó bú thì mềm, còn người khác bú thì sao ?
T trợn trạo nhìn tôi ướm ý, chợt vùng vằng hất mái đầu đáp trả : ai biết và thử bao giờ mà hỏi lắc léo. Tôi có vẻ chưng hửng nên vặn : bà nói sao đó chớ, vậy ông ấy không ngậm lần nào à ? T lại có ý kiến ngay : quả thật có bao giờ ông ấy nghịch trò đó đâu, cứ đến cữ là bò đại bò đến, leo lên ngang xương, huých huých hoác hoác xong là xuống.
Tôi nhìn T như ướm xem thực giả ra sao và chắc chắc lưỡi phán : hoài của, sao có người phí phạm thế nhỉ. T quặc lại tôi : vậy chắc là thầy cũng thử
với cô nhà rồi à. Tôi phục thiện nhận ngay : ai chả thế, mười ông thì cả mười đều ngậm vú vợ, có ông nhà bà đặc biệt thế thôi. Chưa chi tôi còn đi vào
chi tiết xa hơn : vừa đưa nhau về thì tăm tắp lột ra ngay và ngậm kìn kìn cho đã. Ngậm ngày, ngậm đêm, rỉ rả ngậm tới ngậm lui, vợ có thai cũng ngậm, sanh con ra cũng ngậm, có khi cha một bên, con một bên, phần đứa nào đứa ấy bú.
T có vẻ thích thú cười ré lên từng chặp. Xong lại ghìm ngay được mà chê bai : ông nói xạo, bú kiểu ông bạ đâu lột đó, có họa là điên. Tôi phải diễn giải cho ra lẽ : đúng, đâu phải ngoài đường ngoài xá cũng đú đởn mần trò khỉ, ai coi cho được. Nhưng trong nhà thì lu bù, sợ gì mà ké né với nhau. Mắt T nhìn xa xăm có vẻ mơ màng, cân nhắc, và lại dồn tôi thêm nữa : vậy lỡ có ai nhìn thấy thì sao. Tôi ra cái điều từng trải : nhà tôi tôi muốn làm gì thì làm, bất chợt ai nhìn thấy là lỗi tại họ, vợ tôi tôi lột, vú vợ tôi tôi ngậm, tôi có ngậm trộm vú vợ ai đâu mà sợ kiện cáo.
T nói hăng quá nên T có vẻ ngẩn tò te. Tôi phải lôi T về với thực tế : còn bà nãy giờ nói thì nói mà vú cứ ịn cứng đơ vào tôi khiến tôi cũng muốn phát sốt phát rét lên. Tôi thấy T bẽn lẽn sượng đỏ rần mặt lên mà bàn tay thì vẫn ấp xoay đều đều trên cái trục quay. Tôi chúi đầu xuống hít sâu một hơi và kêu nho nhỏ : tôi ngửi cái mùi của bà chịu hết thấu.
T cũng ngước mặt lên, nhìn tôi say đắm. Loang loáng những vết tàn nhang trên gò má tôi làm bứt rứt tôi. Tôi lơi hổng bàn tay nơi trục quay, ôm chầm lấy bàn tay T, nắn bóp nhè nhẹ. T hơi luống cuống quay ngoắt dấu mặt đi, tôi ỏn ẻn thốt : em sợ hả ? T rùng rùng mình, tôi kéo em sát vào tôi thẽ thọt : đừng sợ, chỉ thấy T đẹp thì nhìn chút thôi, chẳng làm gì đâu mà lo.
T giúi giụi người, khép nép nấp vào tôi. Tôi càng ôm ủ để T khỏi run. Tôi đặt môi lên mái tóc T trấn an : em cứ dựa vào anh một lúc, khi nào bớt sợ thì xích ra. Người T hâm hấp nóng, thịt da như đang đứng cạnh một lò lủa hừng hực. Tôi cũng hồi hộp lây, lấy bàn tay nâng cằm T lên an ủi : hay anh đưa em về nhé. T lắc đầu không chịu.
Tôi đứng đợi lâu, lâu mãi. Một lúc sau mới nghe T nói : thầy đi liệu có nhớ trường không. Tôi chợt bạo dạn hẳn lên nên nói liều : nhớ trường thì ít mà nhớ T thì nhớ nhiều. T ngước phắt len nhìn hỏi khẽ : tại sao vậy ? Tôi lại nói nhanh, sợ để chậm thì không dám nói : tại vì T có nhiều điều khiến anh phải nhớ.
Lại một lần T ngước nình đắm đuối tôi : chẳng hạn ? Tôi chẳng cần suy nghĩ mà nói như không muốn nghỉ : thứ nhất T có duyên, thứ hai T thường giúp đỡ anh, thứ ba T làm những điều mà ít người nữ nào dám làm. Nói rồi tôi cầm tay T đưa nhẹ lên môi hôn. Tôi hôn tù lòng bàn tay, lật hôn lên mu bàn tay, rồi cườm tay, rồi từng ngón. Tôi ngậm từng ngón tay T mút nhè nhẹ, nhay nhay trong kẽ răng và chuốt chuốt như người mút que kem.
T rùng mình lên từng chặp, kêu nhi nhí : anh đừng làm T bịn rịn, anh có chị và T cũng có chồng mà. Tôi nói như đinh đóng cột : biết thế, nhưng tại sao T lại tự mò đến đây, phải chăng T cũng muốn ban cho anh chút kỷ niệm trước ngày lên đường. T không nói gì nhưng ngoan ngoãn đứng im. Tôi lại nâng cằm T lên, nhìn sâu vào mắt T và từ từ cúi xuống hôn phớt lên môi T.
Lúc đầu chỉ thoáng như cơn gió nhẹ, nhưng rồi T vít lấy gáy tôi hòa nhập vào nụ hôn da diết chưa từng có. Tôi quên hẳn cái máy quay, xiết lấy người T thật chặt và hôn nhau đến ngộp thở. T vướng vít ôm chầm lấy tôi, xả quyện môi, lưỡi và răng để tôi đẩy đưa từng nụ hôn vào từng tế hạo rậm rật. Có lúc tôi lôi xển T nhón chân lên cao theo mà T hoàn toàn vâng tin, không phản đối.
Tôi hôn, hôn mãi, T nhộn nhạo lạc mất hồn. Tôi vùi miệng mồm làm cho T nhoài người thở rộn, trong khi hai bàn tay ôm sờ soạng cặp vú cứng đanh của T mà nắn bóp liên miên. T rướn người lên chấp nhận, tôi mạnh bạo vừa kéo T sát lại phía cánh cửa khép lại, vừa mò mẫm cởi khuy ở nách áo dài T ra. T lùng bùng nhưng vẫn thuận theo sự điều khiển của tôi.
Tôi cởi được áo dài và cởi luôn cái yếm. Dưới ánh sáng lờ mờ tôi nhìn thấy cặp vú T lồ lộ hẳn ra. Bầu vú tròn căng và cứng, quầng vú rộng to và hai núm nổi lình phình. Tôi chỉ mới chạm nhẹ chúng đã nhọn hoắt và vểnh lên sừng sỏ. Tôi ôm bợ lấy cả hai, thảy rưng tưng và khen ríu rít : đầy, tươm và nặng đáo để.
T có vẻ hài lòng nên dấu mặt vào cổ tôi kêu như con mèo con : anh. Tôi bóp hai vú, xoa day và bất chợt cúi xuống bợ lấy cả hai, lần lượt bú và nút chách chách làm T nhũn người, tắc tiếng. Tôi bú nút mạnh quá, sữa chatr thông thống vào miệng, còn một bên thì sữa trào ướt qua mấy kẽ ngón tay. T ướn người, đưa cao cặp vú ra cho tôi nút và ra dáng mẹ nâng niu cho con bú.
Bây giờ tôi mới biết T thấp hơn tôi, chứ thường ngày ngồi ở ghế, thấy dáng T đi qua đi lại chững chạc, khoan thai, tôi cứ nghĩ chắc là T cao hơn tôi một đỗi. Thì ra người phụ nữ khi thành mẹ, sau nhiều lượt sinh con, thân hình nẩy nở, cân đối, kiểu đi bệ vệ, nên ai cũng dễ bị lầm khi xét đoán.
Càng lúc tôi càng đưa T vào mê hồn trận. Miệng tôi trùm kín lấy miệng T, hai lưỡi xoắn tít lấy nhau, tôi mớm vào mồm T từng đợt nước miếng đậm đặc. T ngáp ngáp cố nuốt, như đón lấy thứ nước cam lồ tình yêu mầu nhiệm. Nhiều lúc T bị ngạt thở, cố nhoi lên, nhưng nước bọt tôi lại đùn vô, khiến T phải nuốt vội nuốt vàng.
T đắm đuối, ẻo lả oặt đi trong vòng tay, tôi hôn da diết, đánh lưỡi, miết lên các chân răng của T, tạo cảm giác cho em chết mê chết mệt vì bị kích thích. Em đeo cứng lấy gáy tôi, đu nhấc hẳn người lên cho tôi nút lưỡi và thọc sâu vào đốc họng. Mắt em dại đi, nhoáng nhoàng vì lạ lẫm. Đã thế hai bàn tay ma quái của tôi còn làm gợn lên nơi da thịt em những vòng lôi cuốn. Tôi luồn lách lướt qua những khoảng lồi lõm, nắn bóp lên hai vú và chà xát dọc bên hai bờ hông.
Càng sờ tôi càng cảm thấy tạo hóa thật anh minh, đã tạo ra người đàn bà bằng những nét kỷ hà đặc biệt, trừ phi phải là một tay điêu khắc gia vượt bực nắn nót, chứ còn người bình thường thế gian hẳn không một ai có thể tạo nên một dáng hình tuyệt hảo đến thế. Bất giác tôi nói thầm trong miệng : cảm ơn Thượng Đế, ngài đã cho nhân loại chúng con một ân sủng đời đời. Ngài đã ban cho chúng con một bạn đường, một dòng suối mát, một vườn địa đàng mà mỗi khi buồn chán chúng con chìm vào đó sẽ thấy thênh thang.
Có lúc hứng chí tôi ôm xiết T vào thật chặt, một bàn tay vê vê nơi núm vú, còn một bàn tay chui tọt ra phía sau xoa nắn lấy bờ mông em. T chết điếng vì những cung cách sờ soạng chưa từng được nếm mùi thưởng thức. Tôi vò bên ngoài quần T, xóc xóc vào cái lót mềm bên trong và chọt chọt vào giữa cái khe chia hai bờ mông thành cái rãnh sâu hun hút.
Tôi rạo rực mãnh liệt, người tôi cũng nóng ran, bứt rứt như bị con gì cắn. Sữa từ hai vú T chảy rào rào, nhỏ giọt đều đều vào các ngón tay tôi nhễu nhão và ướt lem nhem nơi hai lúp yếm. Vậy mà T uốn éo như con rắn hổ mang theo điệu kèn của thầy pha kia Ấn Độ. Em thở dồn dập, chân kiễng cao mãi lên cho tôi ôm tròn mông em xoa nắn và khiêu khích.
Tôi áp lưng em vào ngực tôi, em giật nẩy mình khi thấy có vật gì nhòn nhọn đâm loạc choạc phía sau em. Một tay tôi cố tóm lấy hai cái vú nhầy nhợt, miệng vẫn nhốt miệng em như gắn chặt bằng xi và một tay thì luốn vào cạp quần em khoắng. Em lơ đễnh hớ hênh để xem tôi định làm gì. Đến khi em cảm thấy các đầu ngón tay tôi đè lên mớ lông tơ giữa háng, vạch rạt rạt và bất chợt giúi ngón trỏ chạm vào cái cục thịt mềm nơi bướm thì em bủn rủn tức thì.
T vội quặp chặt hai giò lại phản kháng, xong nào còn kịp. Ngón giữa của tôi đã chuồi từ cục thịt mềm lọt sâu vào cái lỗ phía dưới. Lập tức tôi uốn cong thành cái móc câu bám chặt vào cái gờ sâu hoắm bên trong mà móc oạp oạp. T uốn vặn cả người, miệng ú ớ kêu không thành tiếng, chất sền sệt ồ ồ trào tươm tướp ra. Tôi dùng lòng bàn tay ịn xoa cái chất sền sệt đó vào hai bên mớ lông cứng ram ráp, T uốn éo đưa đà vì bị nôn nao mãnh liệt.
T vùng vẫy mong cố thoát, nhưng tôi chuyển sang thụt tới tấp, khiến em chỉ biết mở mắt thao láo nhìn mà chịu thua. Tôi cào, tôi vuốt và giập te te, em càng trào thêm cái thứ nước dính láp nháp và rên ư ử vì căn cớ gì không rõ. Tôi tăng sức giập mạnh, trước em còn cố khép chặt hai đùi, sau thì bất lực vì nó nhốn nháo cả người em, nên đành thúc thủ đứng im.
Đón đọc Cháp 2 tại truyenviet.pro kho truyen sex hay mỗi ngày

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Toggle Footer