Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Ngày Xưa Yêu Dấu Cháp 2 (truyen sex 18+)

Tôi vẫn hôn và nút lưỡi em, tay vẫn vò vê lần lượt cả hai núm vú, còn tay móc thì vẫn đều nhịp thụt dầu. T. rướn người lên, lăn tăn như gợn sóng. Có giọt nước mắt ứa ở cuối mi, em không ra hốt hoảng mà như tuồng cảm đông và sướng. Tôi vỗ bẹp bẹp bướm em và xóc lắc đầu ngón tay không ngưng, T phải ghếch hẳn một chân lên cạnh bàn mới đứng vững.
Tôi biết em đang thích nên càng lắc cả bàn tay và ngón giữa dữ tợn. Em giúi giụi người đè lên cánh tay tôi và hổn hển thở chẳng ra hơi. Tôi để tuột miệng ra khỏi mồm em, em tớp tớp vài cái rồi kêu toáng lên : anh làm em chết mất. Tôi im lặng, tiếp tục khoắng, em chống tay hẳn lên bàn đặt máy quay mà đu bổng người gào the thé : em nứng điên người, chết, chết đến nơi.
Tôi có vẻ không tin nên vọc mạnh thêm. Em hết còn kiêng dè bíu đu lấy cổ tôi và xàng xê cái bướm than từng chập : anh làm cái đếch gì mà cào lộn tung phèng cả người em ra, chắc anh muốn em chết mới hả dạ. Tôi tạm thời kéo lơi ngón giữa ra, T liếc nhìn thấy mớ khí trắng bám gờn gợn nơi ngón tay và nhoe nhoét cả nơi lòng bàn tay tôi thì có vẻ hốt hoảng hỏi dồn : anh moi cái món đó ở đâu ra mà khiếp thế.
Tôi cười hì hì hỏi trêu : chớ bộ chưa bao giờ em xón cái món đó hay sao mà có vẻ ngơ ngác như mán ra phố. T tưởng tôi ngạo nên phụng phịu : em hỏi thiệt mà anh cứ cà rỡn với em. Tôi thấy tội nên làm vẻ nghiêm giảng giải : đây là khí dâm trong người em. Nó có tác dụng vừa bôi trơn vừa làm cho em khoái cảm. Vợ chồng khi đùa nghịch nhau, kích thích thì nó trào ra, nhiều hay ít là tùy tâm tính hay độ rung cảm của từng người. Nói chung nếu cả hai cùng hòa đồng thì dễ đi đến giai đoạn cực khoái.
T có vẻ hứng thú, song vẫn ương ngạnh hỏi mắc mỏ : anh nói như thánh, song em có bao giờ gặp trường hợp như vậy đâu. Tôi đâm ấp úng ngang, tắc tị một lúc, sau chợt nhớ ra bèn đủng đỉnh đáp : thì như em than vãn bới ông ấy nghiêm trang quá nên vào cuộc rẹc rẹc cho chóng vánh xong nên em thiếu mất phần mở đầu. Còn bình thường trước khi vợ chồng nhập cuộc là phải đùa phá nhau, ôm ấp, hôn hít, sờ mó, móc máy, gọi là làm nóng máy đã, cả hai mới dễ đưa nhau vào tột đỉnh cuộc tình.
T có vẻ chăm chú nghe, hai mắt nhíu lại suy nghĩ và hỏi phang ngang : anh nói như thiệt, nhưng mà em nghĩ dẫu có quơ quàng phá phách thì cũng đâu có tiết ra cái thứ lạ này. Tôi muốn phá ra cười song lại e T tự ái nên chỉ tủm tỉm nói cho xong : thì cũng tại em chưa hưởng tới mức, chứ còn đó, anh mới móc và búng te te mà em đổ tháo ra hết trơn.
Tôi bỗng muốn ướm T nên thả ba lông thăm dò : anh mà còn rậm rật làm thêm món khác thì có nước em thành điên khùng luôn chớ giỡn hả. T châu hẩu hai mắt nai lên hỏi đến hỏi để tôi : chớ bộ anh nút lưỡi em đến ngộp thở, bóp choẹt hai vú em muốn chảy nước ra và móc bướm em muốn nhão nhe hết cỡ còn chưa đủ sao mà nhắn nhe còn món này món khác.
Tôi đến chịu cái nết ương bướng của T, song lại thấy thương vì em thiếu từng trải. Tôi đành nói bóng nói gió : tại anh mới bú lưỡi, bóp vú, bú nút sơ sơ và móc tiều móc quảng, chớ anh mần thiệt làm tới thì em có nước la làng chớ chơi. T ra cái điều thách đố : anh bú hai vú thiếu điều muốn lôi hai đầu vú rớt ra còn ít ỏi gì mà kêu như con chưa được mẹ cho bú no.
Tôi cười muốn méo xệch cả miệng, ngập ngọng xem ra khó nói : bú vú đã thấm tháp gì, gọi là giáo đầu cho vui thôi, chớ còn phải bú cái khác nó mới nhập hồn, nhập vía. T hếch mắt lên ra chiều lạ lẫm : anh nói lạ, thì vú để cho con bú, theo anh, chồng cũng bú ké, em nghĩ đâu còn thứ gì bú được mà mấy ông có vẻ ham a.
Tôi xoa rối bù mái tóc lên ngơ ngác. Tôi tự hỏi hổng lẽ T chưa khi nào được thưởng thức cái món kia ư. Nên tôi khéo léo đi vòng vo tam quốc chớ không dám đi thẳng một lèo : ờ, tại em chưa biết, chớ trời sinh ra đàn bà còn nhiều thứ để bú lắm cưng ơi. Nghe tôi kêu cưng, T nhón miệng lên thành chữ O và nháo nhác như gà con nghe tiếng diều : lạ héng, em hình dung hoài mà vẫn chưa thông.
Tôi khoa khoa bàn tay lưỡng lự và lại một phen chạy vòng quanh mới phẹt ra được : vậy là em chưa được ổng chỉ bày cho sao, phải nói là anh mới dùng ngón tay thôi mà em lảo đảo, liêu xiêu, chớ cỡ mà anh dùng cái miệng quậy thì chắc em té khuỵu. T ngây thơ vẫn chưa hiểu : bộ anh còn thương gì em mà rượng nhẹ, miệng anh tầy huầy phá nát bét hết trơn, anh còn ức gì nữa.
Tôi tức muốn nổi khùng nên hết gượng nhẹ, phun cả lô cả lốc ra : đúng là em bư một cục, anh nói là cái bướm của em kìa, chớ còn vú với miệng là đồ bỏ, chuyện con nít chơi, em hiểu chưa. T định phều phào nói gì đó, tôi nạt ngang : im, để anh nói cho nghe, cái bướm em vốn dĩ nó là chỗ nhạy cảm, dùng tay khều khều nó chỉ mới cảm giác gờn gợn thôi, chớ còn khi người nam đặt miệng lên hôn, hửi và rà chót mũi lên thì nó khác. Các tế bào đều đổng thời rung hết lên và cái lưỡi, cai môi chạm vô thì ba hồn chín vía cũng đi lạc hết trọi. Đến khi cái miệng chúm chúm hun vô cái chách và bú bú thì ôi thôi lên tận thấu mây xanh, em ui !
T ngẩn tò te, rùng rùng người như bị kinh phong và lết bết tựa bị nhiễm cảm. Tôi vội trấn an : anh nói thế thôi chớ có đụng chạm gì đến đâu mà em hốt hoảng.
Đến đây, T nói hắt ra : thôi trễ rồi, để em về. Tôi chưa kịp nói gì thì T đã loạch xoạch cài yếm và dồn gọn hai vú vào chỗ cũ. Em cũng nhanh nhẹn cài lại áo dài và tươm tươm bước đi, không kịp để tôi hôn gỡ cú chót. Tôi thẫn thờ đứng nhìn theo, xuội lơ, ám ảnh bởi cặp vú, cái miệng, mông, eo và con bướm xập xình nhảy nhót bay lượn.
T chợt đến, chợt đi khiến tôi bị hẫng và buồn thê thảm. Mới đó, T còn hòa đồng với tôi, giúp tôi quên đi sự chia tay sắp tới, vậy mà thoắt cái T lìn lịt bỏ đi mất, tôi không ngẩn ngơ sao được. Tôi nghiệm ra trên cõi đời này chả có gì gọi là lâu dài hết, vừa thấy đó mất đó, kể cả tình yêu, hay cái gọi là con người hiện hữu rành rành.
Mấy phút trước, nếu hỏi tôi thử hình dung thân hình T ra sao, ắt là tôi chịu thua. Đùng cái T đến, cho tôi thưởng thức những gì T có mà từ lâu tôi hằng ước thầm, nhớ trộm. Nói nào ngay, nhìn T đi ra đi vào, đi tới đi lui, ai chẳng mơ được một lần nhìn ngắm T tận mắt. Qua những gì T để lồ lộ ra ngoài, trừ phi anh chàng nào hâm hay man man không kể, còn hễ là con người, bố ai không thèm rỏ dãi vì đôi vú tênh tênh, cái mông bồ tượng và cái bộ tịch lịt phịt của em.
Nội thử nhắm mắt đoán gìa đoán non thôi cũng đủ thấy ba tầng đồi núi, mấy hốc suối khe và cỏ non xanh tận chân trời, hai hàng chân ngọc duỗi dài chết thôi. Ấy đấy T là như thế, thú thực tôi ngầm ao ước mơ tưởng được một lần ôm em vào lòng, gỡ từ từ từng hạt nút áo, lật hai lúp áo nịt em lên để rồi sững sờ nhìn cặp vú em thây lây, rung rinh, đỏ chót và dầy cui cui, cũng đủ chảy nước miếng ọp ọp.
Còn nói gì lại được lòn bàn tay vào sờ giữa cái háng rậm lông, tóm lấy con bướm mà tưng tiu, ve vuốt, chắc là không bao giờ ngỡ có được. Vậy mà tôi đã được hưởng tất tần tận ráo nạo. Thế nên giờ vừa tiếc, vừa bị ám ảnh, lại còn tự mắng mỏ mình dại, không lợi dụng thời cơ mà đi đến cái điều muốn đến.
Phải nói T cũng nhạy bén thật. Biết là chậm chân một tẹo nữa ở lại trong căn phòng quay roneo với tôi là sẽ bị làm thịt ngon ơ, nên em vội vàng trốn biệt. Bây giờ nhìn đâu cũng thấy lẩn quẩn dáng em, này là cái chân gác lên bàn cho tôi thảnh thơi mò con bướm đại của em. Này là lúc em chao nghiêng người vì tôi ngoạm đầy miệng cái vú của em mà nút tụt tụt. Này là lúc tôi vê xoắn lấy núm vú em vắt cho sữa chảy tươm tươm. Tôi đâu dè em mắn đẻ mà vẫn còn ấm ức vì thiếu những trò chơi mà vợ chồng nào cũng thích.
Thế nên lúc này tôi chẳng còn làm gì được, đứng mụ ra như người mất trí. Tay chân rã rời, nhấc hết muốn nổi. Nhìn tờ stencil còn dính lem nhem mực, tôi ngán ngẩm vô cùng. Biết là có bắt tay vào cũng chẳng xê dịch được cái cần quay, tôi ấp cái bìa vào sau tờ stencil, tháo gỡ ra, tạm ngưng mai làm tiếp. Tôi uể oải thu dọn, khép cửa lại ra về.
Chiều hôm đó, vợ hỏi, lấy cớ buồn vì sắp lên đường nhập ngũ nên tôi bỏ cơm và đi lang thang ra phố. Hồn thì tỉnh mà chân cứ muốn lạc bước đưa đến khu nhà T ở. Nghĩ bụng nếu là buổi trưa cũng tạt ghé thăm T một loáng, song giờ này ai cũng đã đi làm về, đành bang bang đi cho hết giờ, hết buổi. Thành phố nhỏ quá, đường dốc ôi là dốc, sương mù xuống nhiều, nhưng mỗi bước chân lại chờn vờn thấy bóng T hiện ra.
Cả đêm tôi trằn trọc mãi. Cứ nhắm mắt là nhìn thấy T hiển hiện cạnh bên. Tôi nén tiếng thở dài để vợ không nghi hoặc. Hôm sau là thứ Năm, trường nghỉ. Ăn sáng nhoáng nhoàng, tôi hăm hở vào quay nốt mớ bài bỏ dở hôm qua. Thế đếch nào thần hồn nát thần tính, mặt cứ hếch lên bước tràn bước đại, lối vào trường chả vào lại vui len vào ngõ nhà T.
Tôi chợn rợn đắn đo mãi mới vào đại, lỡ gặp ai hỏi thì phân bua nhân có việc đi ngang thì ghé vào chơi. Cũng may mấy nhóc đi đâu hết, T đang lọ mọ một mình ở nhà. Nhìn thấy tôi, T giật nẩy mình hỏi tất bật : đi đâu mà lại vào đây. Tôi đóng ngay vai kẻ si tình nên đáp thon lỏn : nhớ em thì ghé vào, cả đêm qua ngủ nghê gì được, cứ nhắm mắt là lại thấy….
Tôi chưa kịp nói hết lời thì T đã hớt vô : em về cũng bổ bã cả người, gây gây như bị lên cơn sốt. Tiện đà, tôi hỏi bâng quơ : thế có nhớ anh tí nào hon ? T lụng bụng : mệt bỏ bu còn bắt nhớ với nhung. Chưa gì T đã trách : anh thật quá quắt, làm em bị xới tung lên, ngưỡi nhão nhề ra như mảnh vải bị xé rách.
Tôi cười hề hề chạy chữa : thì anh nào kém gì, em về rồi, mãi mới hạ cơn hỏa. T trố mắt ra nhìn, có vẻ không hiểu, tôi phải nhắc : em không nhớ lúc lăng xăng với em, có lúc cây gậy của anh nó cứ chọc ùn ùn vào bắp vế em đó ư. T cung tay định đấm tôi thùi thụi, miệng nheo nhẻo : tầm bậy tầm bạ. Tôi chụp lấy tay T kéo giật mạnh, em ngã chúi vào tôi. Nhận ra ngay ở nhà em không mặc lót nên hai vú mềm nhũn khua oạp oạp vào vải áo tôi.
Thấy tôi có vẻ thắc mắc, T tự giải thích : em vẫn làm thế khi ở nhà, tiện khi bé đòi bú đỡ loay hoay tuột cởi lâu thêm. Tôi hỏi móc T : thế lỡ anh đòi bú thì em có bắt anh chờ cởi cởi, tuốt tuốt không. T bải buôi : anh cứ nhè em sơ hở là nói quàng nói xiên. Tôi giẩu mỏ ra hỏi lãng nhách : sao bữa nay vú em mềm vậy.
T ron rỏn : chuyện, thằng cún vừa bú xong, vú hết cương sữa thì cứng thế đếch nào được. Tôi lại cà khịa : nó bú hết, chả chừa tí nào cho anh à. T nguây nguẩy : còn lâu, về mà bú vợ, còn em chả hơi đâu dành với để. Không hiểu sao tôi sáng suốt mà đía tới gốc : ngậm rồi, nút rồi mà bả không có sữa nên chán, bò đến đây bú chực em.
T co hai tay giữ vú, miệng bải hải : đừng, em không cho đâu, nhỡ bọn nhóc chạy chơi về nhìn thấy, chúng mách với lão ấy thì rầy rà. Tôi lên cơn lắm rồi nên gạ : dào, chúng nó mê chơi, về đâu giờ này mà em lo. T vẫn cố ” em chả “, song có mòi muốn nhượng bộ. Tôi phải làm thêm mấy động tác khuyến khích, mặt nhăn nhó, gãi tóc gãi tai : chèn ơi, thèm bú vú em chết cha mà còn ngăn với cản.
Vừa nói tôi vừa lôi tuột T vào căn phòng ở cạnh. T riu ríu bước theo, tôi cẩn thận vẫn ôm chầm lấy em, hai tay bụm chặt vào hai vú để chắc em không tìm cách thoát. Tôi vò vùi hai vú và tốc nhanh, tốc lẹ vạt áo lên. Cặp vú em không rắn đanh như hôm qua mà tròn trịa, dầy um, nẫu mềm như quả chín tới. Tôi há hốc mồm, lách một bàn tay ở vú T ra và bú ập vào, nút mạnh nút bạo.
T đứng chết trân, lặng nghe dòng sữa tuôn rần rần nơi đầu vú. Sự kích thích của tôi khiến em rung cảm nên sữa càng ào ạt chảy ra, tôi nuốt lấy nuốt để mà vẫn suýt bị sặc. Tôi ốp đầu mùi vào bầu vú T, miệng nút chụt chụt và hít sâu từng lúc, cái mùi hoi hoi đặc biệt rất đàn bà, mùi sữa khô, và mùi mồ hôi của T làm tôi như bị say nắng.
Đón đọc Cháp 3 tại truyenviet.pro kho truyen sex hay nhất.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Toggle Footer